Kino, Kino, và Kino

Kino” là một truyện ngắn của Murakami được dịch sang tiếng Anh, rồi tiếng Việt vào đầu năm 2015. Bản dịch tiếng Việt có thể đọc ở đây.

Review của mình:

Đây dường như là một hành trình tuyệt đối cô độc của Kino, Kino, và Kino. Kamita cũng chính là Kino. Kamita là một tiếng nói từ thẳm sâu trong lòng Kino. Là lý trí của Kino. Là phần mạnh mẽ trong con người Kino. Cũng là con người mà Kino muốn trở thành.

Khi Kino chỉ còn lại một mình, Kamita xuất hiện để “để mắt” đến Kino. Kamita bảo gì, Kino làm nấy. Khi Kino không hiểu Kamita muốn nói gì, Kamita lại rất hiểu Kino cần làm gì.

Bà bác chỉ là một cái cớ. Đúng hơn là một cảm giác thoáng qua về tình mẫu tử của một người đàn ông đã quá tuổi để có thể về với vòng tay mẹ. Cái tuổi mà người ta đôi khi chỉ còn biết trông cậy vào chính mình trong những lúc đau khổ nhất. Thậm chí, để bắt đầu nói chuyện với chính mình cũng thật khó khăn. Như giữa Kino và Kamita.

Chuyện bắt gặp vợ mình ngủ với bạn thân mình là câu chuyện dễ hiểu nhất về một mối đau tình. Bởi thế nên nó cũng là một câu chuyện rất tầm thường. Bởi thế nên nó chỉ là cái vỏ bọc cho một nỗi đau mà ngay cả trong trí tưởng tượng người ta cũng không muốn nhắc đến. Gọi Murakami là một nhà văn biết biến những cái tầm thường thành cái phi tầm thường là vì thế. Tất cả những cái tầm thường chỉ là vỏ bọc. Kể cả jazz, mèo, và một quán bar. Murakami thực sự kết nối với người đọc bằng những cái khác. Cảm giác về nỗi đau chẳng hạn.

Các chi tiết khác đều là fantasy của Kino để hành trình vượt qua nỗi đau của mình bớt cô độc. Trên thực tế, cô người yêu nào đã phản bội hoặc ruồng bỏ Kino có thể đã không bao giờ nói với anh nửa câu. (Nếu có, có khi anh đã không phải sáng tác ra câu chuyện này.) Và một cô gái cool cool bí ẩn nào đó tự nhiên chia sẻ với anh một nỗi đau, tự nguyện lên giường với anh, cũng chỉ là một fantasy mà thôi. Cô gái ấy cũng rất có thể là một góc khuất của cô người yêu kia. Với những nỗi đau mà Kino không thể biết chính xác chúng là gì, nhưng anh giả định là có những nỗi đau ấy. Một cách để có thể tiến thêm một bước đến sự tha thứ.

Kino hẳn là đã cô độc hơn những gì mà Murakami đã vẽ ra. Cô độc tuyệt đối.

3 Comments

Filed under Truyện ngắn

3 responses to “Kino, Kino, và Kino

  1. Với những nỗi đau mà Kino không thể biết chính xác chúng là gì, nhưng anh giả định là có những nỗi đau ấy. Một cách để có thể tiến thêm một bước đến sự tha thứ.

    Ừ, tha thứ là tốt…

    Like

  2. Hong-Anh Nguyen

    yeah nhiều khi tha thứ cho người khác không phải là vì người đó mà vì chính mình.

    Like

  3. Pingback: Hans, Hans, và Hans | trong vỏ hạt sồi

Leave a comment